Cuộc sống mưu sinh khốn khó do ảnh hưởng của đại dịch của những người nghèo buôn bán nhỏ
Đại dịch đã khiến cho nhiều người làm nghề bán hàng rong, bán vé số, buôn bán nhỏ ở lề đường… phải sử dụng hết tiền vốn, thậm chí vay mượn để trang trải. Khi dịch đi qua, vì quá khó khăn, họ không còn tiền để tiếp tục nhập hàng về bán. Nhiều người phải vay mượn người thân bạn bè, lấy chịu từ chủ hàng. Vì dịch, ai ai cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng, cũng khó khăn. Vì vậy mà việc vay mượn hay mua chịu cũng rất khó khăn. Vốn liếng không có, họ không thể tiếp tục công việc của mình, khó khăn vô cùng trong việc phải nuôi sống bản thân cũng như gia đình. Chính vì thế, hỗ trợ vốn giúp những người nghèo buôn bán nhỏ trong thời điểm này là vô cùng cấp thiết, để giúp họ có công việc để tiếp tục kiếm sống.
Cô Vũ Thị Hải Yến, 57 tuổi, là người khuyết tật vận động, bán hàng xén, quà vặt cho học sinh ở cổng trường TH Quỳnh Mai. Dịch bệnh đến, học sinh nghỉ học, không có ai mua hàng nên cô phải đóng cửa và không có thu nhập. Bị khuyết tật nên không đi đâu được, chỉ ở trong nhà nên việc bán hàng là nguồn sống duy nhất của cô. “Trang trải sinh hoạt để vượt qua đợt dịch nên vốn liếng cũng vơi dần. Mấy tháng nghỉ dịch, hàng hóa để lâu cũng hỏng, phải bỏ đi. Thế nên bây giờ tôi không có tiền mua hàng mới về bán để đảm bảo sức khỏe cho các cháu học sinh”, cô Yến băn khoăn chia sẻ.
Gian hàng nhỏ vắng mặt những vị khách nhỏ tuổi nên thu nhập hạn chế, lại bị khuyết tật không thể đi đâu, cuộc sống của cô Yến vô cùng khó khăn
Chị Đoàn Thị Lợi bị khuyết tật nên việc đi lại nặng nề, nói năng, giao tiếp cũng gặp nhiều trở ngại. Cuộc sống của chị và đứa con nhỏ phụ thuộc vào thu nhập từ việc bán hàng rong. Ở trọ tại Phúc Tân (Hoàn Kiếm), hàng ngày chị vẫn phải tập tễnh từng bước, đi bộ quanh khu phố cổ để bán hàng. Cuộc sống với chị vốn đã vất vả nay lại càng gian nan bởi dịch bệnh đến, khiến chị phải tiêu dần tiêu mòn khoản vốn ít ỏi dùng để lấy hàng mưu sinh. Không khéo léo trong giao thiệp nên chị cũng Lợi cũng chẳng quen ai và không biết vay tiền của ai để có vốn tiếp tục công việc bán hàng rong của mình.
Gánh hàng rong là nguồn thu nhập duy nhất của chị Lợi để nuôi đứa con nhỏ
Từ Hưng Yên, chị Phạm Thị Hà ra Hà Nội làm nghề bán hàng mã được vài năm nay. Con chị làm thuê ở cửa hàng quần áo trong phố cổ nhưng vì dịch bệnh nên mất việc. Suốt đợt dịch, bao nhiêu vốn liếng chị Hà phải bỏ ra chi tiêu vào việc ăn uống, sinh hoạt của hai mẹ con nên khi Hà Nội hết giãn cách xã hội, chị phải mua chịu của chủ hàng để lấy tạm ít hàng đi bán. Số tiền cũng lên đến vài triệu đồng. Để tiết kiệm chi phí, chị phải lấy hàng thô về đóng gói cả đêm, ngày lại đi bán hàng nên vô cùng cực nhọc và mệt mỏi. Thế nhưng dịch bệnh khiến lượng khách hàng cũng giảm sút và chị Hà không biết khi nào mới trả được số tiền vốn mà chị đã vay của chủ hàng, của người thân.
Mùa dịch, tiền bán hàng không đủ trả tiền vốn, chị Hà phải đi vay mượn của người thân, của chủ hàng
Đến thăm ông Văn Huy Lương, 62 tuổi, quê Thanh Hóa đang ở trọ tại phường Nguyễn Trãi, quận Thanh Xuân, Hà Nội, chúng tôi bước vào một căn phòng chưa đến 10 mét vuông, vô cùng nhỏ hẹp. Nguồn sống của gia đình phụ thuộc vào công việc bán hàng rong như tăm, bông, kẹp tóc… Ông tâm sự với chúng tôi rằng: “Giãn cách xã hội cả hai vợ tôi chỉ ở trong nhà, mấy tháng không đi làm được nhưng vẫn phải trả tiền nhà, tiền điện, tiền nước… Bây giờ dù dịch được kiểm soát, những người chúng tôi được phép đi bán hàng lại nhưng bản thân tôi không còn vốn để lấy hàng để có thể tiếp tục công việc như trước khi có dịch.” Nhớ công việc nên thi thoảng ông lại lôi một số hàng còn dư lại trước dịch ra để lau dọn, chờ đến khi hết dịch và khi có vốn lại tiếp tục lấy hàng để đi bán.
Dù chỉ là một gánh hàng nhỏ, nhưng đó lại là thứ kiếm kế sinh nhai của ông Lương
Còn rất nhiều những câu chuyện, mảnh đời khó khăn khác bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh. Vì không có trình độ (rất nhiều người không biết chữ) hoặc khuyết tật, hoặc lớn tuổi… nên họ lựa chọn công việc bán hàng rong hoặc buôn bán nhỏ để kiếm sống. Chưa bao giờ họ rơi vào hoàn cảnh khó khăn như hiện nay khi mà mấy tháng trời không được đi bán hàng, số tiền vốn cũng vì thế mà vơi dần, vơi mòn. Niềm mong mỏi lớn nhất của họ lúc này là được hỗ trợ vốn để có thể tiếp tục mưu sinh.
Chung tay quyên góp để hỗ trợ vốn cho những người nghèo phục hồi buôn bán nhỏ
Thấu hiểu được nỗi khổ của những người nghèo chịu ảnh hưởng của đại dịch, MoMo phối hợp cùng các tổ chức Vì một Hà Nội đáng sống, ECUE, nhà tài trợ Ford Việt Nam lên kế hoạch quyên góp để hỗ trợ vốn để học có thể phục hồi buôn bán nhỏ.
Để làm được điều này, chúng tôi dự tính dự án cần tổng số tiền là 870,000,000 đồng. Chúng tôi mong muốn có thể gây quỹ 170,000,000 đồng trên Trái tim MoMo để những người nghèo buôn sớm phục hồi việc buôn bán nhỏ. Ngoài ra hiện nay, các tổ chức, nhà tài trợ sẽ quy đổi Heo Vàng thành số tiền tương ứng 700,000,000 đồng cho dự án đã diễn ra trên Heo Đất MoMo.
Mọi sự đóng của các bạn đều góp phần giúp những người nghèo có một cuộc sống tốt hơn. Hãy cùng chung tay giúp họ yên tâm buôn bán qua đại dịch này!
*Sau khi hoàn thành chiến dịch kêu gọi quyên góp, MoMo sẽ tiến hành gửi toàn bộ số tiền 170 triệu đồng đến các tổ chức, nhà tài trợ để gửi tới những người nghèo phục hồi buôn bán nhỏ. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm thông tin về tiến độ dự án đến quý vị trong thời gian sớm nhất.
Về ECUE:
Về tôt chức Vì một Hà Nội đáng sống (VMHNĐS): |